Lạc quan trước nghịch cảnh
Tháng 10.2015,ẹtrẻmắcungthưtruyềncảmhứngđếnchịemđồngcảnhngộsố miền trung chị Phùng Thị Mai Ly (ngụ Hà Nội) phát hiện ung thư vú khi khối u đã to. Năm đó chị 30 tuổi, còn cậu con trai đầu lòng chuẩn bị đón thôi nôi. Không u sầu dù nhiều người nghĩ ung thư là "án tử", chị Ly hướng mình theo những suy nghĩ tích cực. "Mình còn trẻ, còn sức khỏe của thanh niên, đề kháng của mình tốt. Tích cực và tiêu cực chỉ cách nhau ở một ranh giới. Suy nghĩ theo hướng nào sẽ cho ta kết quả theo hướng đó", chị Ly nhớ lại.
Chị nói chuyện nghiêm túc với gia đình về việc không nên xem chị là người bệnh, nên để mọi việc trong cuộc sống diễn ra bình thường. Thấy mẹ ruột khóc nhiều, chị mạnh mẽ nói: "Nếu mẹ còn khóc, con sẽ không để mẹ đi viện cùng con nữa".
Thay vì sợ đủ thứ khi điều trị, chị nghĩ ngay đến việc "kiểu gì mình cũng hợp với hóa chất". Tuy nhiên, khi từng mũi kim truyền thuốc vào người, chị mới biết thế nào là những đau đớn mà ung thư mang đến. Cũng có lúc chị thấy chán nản, nhưng không bỏ cuộc. Cứ 3 tuần/lần chị nhập viện truyền hóa chất. Lần nào vào viện cũng với tâm trạng phơi phới lạc quan, vui vẻ vì nghĩ mình sắp khỏi bệnh. Sau 40 tháng, tháng 8.2019, chị Ly phát hiện di căn đa ổ ở xương, phổi và hạch trung thất. Cầm kết quả, chị lẻn vào một góc hành lang bệnh viện, rơi nước mắt. 5 phút sau, chị bừng tỉnh, nghĩ: "Khóc có khỏi bệnh không? Khóc có hết di căn không?", rồi gạt nước mắt và gọi chồng đến đón về. Người phụ nữ sẵn sàng tiếp tục chiến đấu với căn bệnh quái ác.
Cuối năm 2021, bệnh tiến triển nặng, vợ chồng chị quyết định đưa con từ quê xuống Hà Nội sống cùng. Biết sẽ khó khăn hơn, nhưng người mẹ muốn được gần con.
"Tôi không ngờ việc đón con sống cạnh mình lại khiến tôi thấy tinh thần tốt hơn. Tôi mạnh mẽ hơn, quyết tâm khỏe mạnh trở lại để có thêm những tháng ngày bên con", chị nói.
Động lực để tiếp tục chiến đấu
Năm ngoái, khi con trai vào lớp 3, chị Ly quyết định trở lại cơ quan làm việc. Lúc đó, chị gầy rộc, thường xuyên chuếnh choáng vì uống giảm đau nhiều. Đến tháng 8 vừa rồi, khối u cũng đã di căn sang bên vú còn lại. Dù bận rộn điều trị, việc nhà, chăm con, song chị thường chia sẻ những bài viết về quá trình điều trị bệnh của mình trong những hội nhóm hỗ trợ bệnh nhân ung thư và luôn nhận được hàng nghìn lượt yêu thích, bình luận.
Tháng 4 năm ngoái, chị Ly giành giải nhất cuộc thi "Song hành" do Mạng lưới ung thư vú Việt Nam (BCNV) tổ chức, với bài thi tâm tình viết về cậu con trai cùng những chia sẻ truyền năng lượng tích cực đến cộng đồng.
Chị cho biết, chia sẻ cũng là cách để báo cho mọi người biết mình vẫn ổn và hy vọng ai đọc được sẽ thấy mình trong đó, có niềm tin để lạc quan chiến đấu với bệnh tật.
Chị Bảo Châu (ngụ TP.Huế) là một trong những người tìm được điểm tựa tinh thần từ những bài viết của chị Mai Ly. Cũng là bệnh nhân ung thư, di căn liên tục nên nhiều lần chị Châu mất phương hướng. Nhờ kết nối với chị Ly, chị Châu được tiếp thêm năng lượng. "Nếu như không đọc được những bài chia sẻ của Ly trên mạng xã hội và nghe trực tiếp tại diễn đàn, chắc tôi không có đủ động lực để tiếp tục chiến đấu", chị Châu tâm sự.
Tương tự, chị Thái Hà (ở Hà Nội) biết chị Mai Ly khi cùng sinh hoạt trong nhóm. Chị Hà còn nhớ thời điểm tháng 4.2021, mỗi lần đau hoặc có biểu hiện khác thường trong cơ thể lại tìm kiếm bài viết của chị Mai Ly để đọc. "Chia sẻ của Ly giúp tôi yên tâm rất nhiều trên hành trình chữa bệnh. Bản thân Ly là một phép màu. Tôi nghĩ rằng cứ tin tưởng vào y học, tin vào phúc phận của mình, lạc quan chiến đấu, biết đâu đó mình cũng như Ly", chị Hà nói.